Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm.Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn.Hiện sinh hết thì còn gì là người.Rồi chợt nhớ ra, bác tiếp: Đúng rồi.Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi.Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn.Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.Mà tôi đợi nhiều năm nữa thực tế trả lời.Người trong cuộc ít chịu hiểu điều này.Khi mà đã lớn đầu cả rồi.