Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch.Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu.Dù tôi sẽ dạy dỗ nó tốt hơn và đem lại cho nó nhiều hạnh phúc hơn.Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay.Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Không được đâu cậu ơi.Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa.khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đứcDù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái.
