Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt.Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống.Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày.Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình.Cái bướu ở lưng lồi lên.Họ nào có tội tình gì.Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân.Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại.Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch.