Để sống cho xong đời.Vẫn chứng nào tật nấy.Nhưng bác gái thật chả biết nếu tận dụng tình huống này thì người đắc lợi nhất chính là cậu ấm.Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.Như người ta đốt vàng mã thôi mà.Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác.Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được.Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả.Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.(Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh).
