Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù.Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi.Để độc lập và giữ nhân cách trong lúc cùng chung sống với những đồng loại dễ dãi với bản thân khắt khe với người khác, họ phải thông minh và cố gắng trên mức bình thường rất nhiều.Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).Nắng lên, nóng, bạn cởi áo len ra.Thế mà một hôm bạn dám tưởng tượng ngồi bên cô ấy, nói: Cho anh cầm tay nhé.Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét.Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau.Nó vẫn còn hoang dã.Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.
