Để những kẻ không hoàn toàn thú tính nhưng chưa đủ nhận thức cũng như tôi (kẻ phải giết chúng khi bị dồn tới chân tường) không bị biến thành những con tốt thí.Sống là gì nếu không có khoái cảm.Để bạn có thể dần vẫy vùng trong xoáy hoang mang, lung lay theo nhịp lung lay của nó.Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết.Lần sau không thế nữa nhé.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn.Là thích cái gì thì làm cái đấy.Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra?Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi.
