Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy.Chỉ có tiền không, không đủ dụ các văn sĩ có danh viết giúp ông được.Lần sau trở lại nghe ông ta tiếp tục cuộc diễn thuyết giông tố của ông.Trong 500 câu chuyện thì người ta dùng nó tới 3.Riêng tôi, tôi tin rằng bà ấy nói quá đáng.Chưa bao giờ người ta thấy hạnh phúc thiêng liêng trong gia đình chói lọi rực rỡ như vậy.Tất nhiên tôi hiểu tại sao ông lại đây.Trong thương mãi và xã giao, sự nhớ tên người cũng quan hệ không kém gì trong chính trị.Dù là bữa cơm "của tôi", con chó "của tôi" hay nhà "của tôi", cha "của tôi", nước "của tôi", Trời "của tôi" - cái "của tôi" nào cũng có mãnh lực như nhau hết".Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách.