Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương.Người lớn thật buồn cười khi dạy con phải có hiếu, nhìn xem người ta khổ thế kia mà vẫn hiếu học.Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì.Anh họ bảo: Thằng này Bôn thật.Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu.Sau hai tuần đó, cảm giác khi ngồi phòng giấy mà không có chuyên môn qua đi.Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi.Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật.Ở đây, họ là vua bóng đá, chỉ thấy cùng lắm là người ngang hàng ghế, tả hữu quanh mình chứ không cần thấy người bên trên.Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.