Chúng là một phần của cuộc hành trình đến đích của ta .Vào năm 1954 ,Roger Banister đã trở thành người đầu tiên chạy một dặm không tới 4 phút (3 phút 54,9 giây)“Bậc thang không bao giờ dành để nghỉ ngơi mà là để giữ cho bước chân của một người đủ dài để anh ta có thể đạt đến nới khác cao hơn.Tôi cho rằng những đứa con nên bằng lòng với việc cha mẹ chu cấp cho ăn học đến bằng cấp tương xứng.Khi có nó, ta bắt đầu e sợ vì lúc này ta đã có cái để mà mất.Từ đó, anh đã học được một bài học lớn nhất trong đời , đó là nếu ngay cả những người trong gia đình cũng làm anh tổn thương, anh chỉ còn cách duy nhất là dựa vào chính bản thân mình.Khi ta tự buông mình trượt xuống ,không làm gì và chịu thua,không chống nổi sự cám dỗ của một cuộc sống dễ dàng,ta có khuynh hướng ngừng quá trình tư duy.Tất cả phải thay đổi .Bà cũng điều khiển một chương trình kéo dài 2 ngày có tên “Liệu pháp tâm linh và thể xác” trước công chúng, hướng dẫn làm cách nào để tâm linh có thể giải quyết các vấn đề về thể xác.Các tế bào được nuôi sống đến tận 34 năm ! Lúc đó, thí nghiệm kết thúc và người ta thấy rằng nếu cứ tiếp tục nuôi sống thì chúng sẽ sống mãi!