Một chuyện tình tuổi teen cũng như bao chuyện tình khác, anh và cô yêu nhau từ thuở còn ngồi ở ghế nhà trường.Nhận hay không thì tùy, nhưng mình không thể sống như người vô tình vô nghĩa được.Cô tìm mãi mới ra một chỗ kín đáo nhất, một góc khuất mà cô nghĩ là sẽ không đôi nào tìm ra.Tình yêu là khi bạn đói bụng nhưng vẫn thích thú ngồi nhìn một ai đó ăn chiếc bánh do chính tay mình làm ra.Một lần lang thang trên mạng tôi vô tình được đọc một câu truyện như thế này:Trong đôi mắt cô chứa đựng bao nhiêu điều, hờn trách có, bi lụy có, bịnh rịnh có, hoan man có, lòng cô đầy mâu thuẩn.Chả việc gì phải cố tạo ra cái dáng vẻ giống giống người nổi tiếng này hay người công chúng nọ, thà xấu như một con người còn hơn là đẹp như một pho tượng.Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip.Mình phải làm sao đây? hu.viên sỏi “ĐIỀN ĐẠM”.
