Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới.Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh.Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả.Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu!Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh.Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc.