Người bảo đời là bể khổ.Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ!Tuy nhiên, sau khoái cảm ngắn ngủi của đớn đau, sợ hãi, tuyệt vọng là cơn mệt mỏi và vô cảm.Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia.Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.Cô gái bảo: Vô duyên.Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo.Và cảm thấy nếu không giết những kẻ còn lại, họ sẽ giết anh khi anh cự nự.Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng.
