Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.từ cách đây năm mươi năm vẫn không thay đổi chút nào.Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình.Nhưng sau những lúc như vậy chàng luôn tự nhủ: mình đã làm những việc nên làm, điều này còn quan trọng hơn việc liệu chàng có may mắn chọn đúng chỗ hay không.Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây.Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa.Luôn trung thành với các nguyên tắc của mình, chàng đã hành động và không trì hoãn những việc cần làm.Và Sid cũng chẳng biết phải làm gì hôm nay nữa nên chàng chuyển hướng quan tâm của mình đến những vấn đề của Bà chúa hồ.Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm.Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ.
