Tôi bảo than cũng là nhập ngoại.Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên).Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên.Đời sống họ không cần những sự kinh động.Nó có nhiều thiệt thòi hơn tôi là tâm hồn thiếu những kỷ niệm sâu sắc về tình yêu thương, không được ông bà chăm sóc nhiều như tôi.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.Em gọi mãi không dậy.Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao.Hoặc những việc bùng nổ sự bất mãn hơn thế.Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.