Trên tầng, tôi nằm giường đọc một câu chuyện không vui.Mà đời người thì có mấy đâu.Nhưng bác ta không tin.Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại.Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra.Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.Bởi vì, với những con người thành thật và tử tế ở một mức độ lớn hơn giả dối, anh sẽ thấy điều kỳ lạ.Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra.Bắt đầu nghe những tiếng động khác.