Những kẻ sát nhân bị giam trong xà lim tử tội chờ hành hình, trong những giờ phút sau cùng của cuộc đồi, thường trải nghiệm trạng thái vô ngã và niềm an lạc sâu sắc xuất hiện bên trong họ.Bạn hiện hữu ở đây để cho mục đích thiêng liêng của vũ trụ này bộc lộ ra.Thực tại chủ yếu ở bên trong, còn bên ngoài là thứ yếu.Nó giải phóng bạn khỏi cảnh nô lệ và đồng hóa với hình tướng.Khó mà giải thích cho rõ được.Tình hình này được gọi là sự vâng phục.Nó là “bình an của Thượng đế, vượt lên trên tất cả mọi hiểu biết của con người”.Đây là cơ chế của vô minh, của sự mê muội.Phải chăng như thế là bi thảm hay tàn ác? Chỉ khi nào bạn tạo ra một nhân thân cá biệt cho từng loài, khi nào bạn quên phứt rằng ý thức của nó chính là tinh hoa Thượng đế tự biểu hiện dưới dạng hữu tướng, thì cuộc chơi ấy mới đậm nét bi tráng.Lúc ấy bạn cảm thấy phấn khởi và vô cùng sinh động, khi thứ gì đó bên trong bạn nói: “Phải, tôi biết đây là sự thật”.