Cả cô ấy và tôi chỉ biết khoảng ba vị khách mời khác, nhưng thật đáng tiếc là ba vị khách khác nhau.Một trong những nỗ lực bất thành của tôi là trở thành nhà văn phiêu lưu.Nếu họ ném cho bạn câu Chúc một ngày tốt lành, hãy cắn lưỡi và chống lại vẻ mỉa mai đó bằng cách nói:Hãy nhớ điểm dừng của bạn bất kể bạn đang tìm kiếm cái gì.Tôi biết một người dự tiệc đã nhờ một nha sỹ kiểm tra chiếc răng hàm bị mắc đầy phó mát; một vị khách ngà ngà say nhờ một bác sỹ xương khớp nắn lại chiếc cổ của cô ấy tại quán rượu; và một người dự tiệc say mềm đã cầu khẩn bác sỹ đến phòng ở phía sau để anh ta có thể cởi quần và hỏi về một nốt ruồi ở chỗ kín.Rồi nói chuyện tiếp trong khoảng bốn mươi nhăm giây.Sau đó có lẽ họ đã chia sẻ một điều gì đó thân mật bởi vì tôi không nghe thấy anh ấy nói gì.Tôi biết, nó thật khó hiểu.Đó là việc tối thiểu mà mình có thể làm cho cô ấy.Nó cũng làm cho người hay nói chuyện vớ vẩn thán phục bạn hơn.
