Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới.Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại.Họ cũng chả ngại chửi cầu thủ đội nhà lỡ sơ suất hay trọng tài bắt không hợp ý họ.Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào.Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.Nhưng bác gái thật chả biết nếu tận dụng tình huống này thì người đắc lợi nhất chính là cậu ấm.Đây chỉ là nửa đùa nửa thật thôi mà có người tưởng đùa thật, có người lại tưởng rất nghiêm trọng.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn.Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy.
