Mà thiệt vậy, ông nói thay tôi.Hồi đó, cho mãi tới bây giờ cũng vẫn vỏn vẹn có hai người đó làm hội viên thôi.Ông nên coi chừng hữu dõng vô mưu.Ông làm cách nào? Ông tìm trong quan điểm của hai người, tất cả những chỗ mà ông cho là công bằng, ông đem phô bày ra và ca tụng, không cho ai là trái hết, dù cuộc tranh biện kết cục ra sao cũng vậy.Rồi ông ấy khen công việc của tôi, chỉ muốn sửa đổi lại chút xíu thôi, và cái lỗi nhỏ cũng chẳng làm tốn công tốn của gì, xét kỹ nó chỉ là một chi tiết.Tôi bảo: "Này, anh Emile.quá thế này, quá thế khác.Đừng uổng công làm mất thì giờ tôi! Đi chơi!".Bạn tưởng tôi sẽ khuyên bạn "Không nên" sao? Thưa không! Tôi chỉ khuyên bạn điều này.Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó.