Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ.Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau.Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa.Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán.Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ.Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật.Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực.Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng.Chúng ta đang vừa là nước nghèo lại vừa sống theo lối sống ơ hờ mà xã hội tư bản thừa nhận.Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.
