Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở.Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi.Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say.Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ.Như kiểu nước đang chảy mà bịt miệng vòi vào.Mệt sao cháu còn đi chơi.À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn.Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.