Daisy là một mẫu người hiền hòa và đáng kính, một ốc đảo hiếm hoi giữa bầu không khí thù nghịch ấy.Đó là cách trực tiếp và dứt khoát nhất để khiến cho vấn đề trở nên dễ tưởng tượng.Cha ông là giám đốc một nhà máy.Một nô lệ khác sẽ bĩnh vào miệng kẻ dám cả gan đào thoát, và hắn sẽ bị bịt miệng trong suốt bốn hay năm tiếng đồng hồ.Hành lang bị khóa chặt, vậy nên chỉ đủ chỗ trống cho một người đi qua.Nhưng chồng của cô vốn là một người mà dân Jamaica gọi là Injun − một người đàn ông với nước da sẫm màu và mái tóc đen thẳng mượt − con gái của họ mang màu da sẫm giống hệt bố.Bầu không khí nồng nặc khói thuốc lá, hơi sâm-panh và trang phục đấu khúc côn cầu ướt đẫm mồ hôi.Và điều xảy ra sau đó cũng hoang đường chẳng kém gì so với bản thân âm mưu tội ác.Họ không có ham muốn gì lưu lại cái nơi mà họ coi là một mảnh đất dữ dằn.Những năm 1980, nếu anh đến dự Bàn tròn Doanh nghiệp (hiệp hội các lãnh đạo tập đoàn chính yếu của Hoa Kỳ) và lấy ý kiến thăm dò xem liệu các cuộc thôn tính thô bạo có nên được cho phép hay không, hai phần ba sẽ nói Không, Flom kể.
