Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Có những người chưa bao giờ đọc Meredith (1) và dửng dưng khi nghe một cuộc tranh biện về vấn đề Stephan Phillips có phải là thi sĩ không.Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.Thưa bạn, bí quyết đó tôi chưa kiếm ra được, tôi không hy vọng gì kiếm ra được mà cũng không mong người khác kiếm ra được.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).Lần sau, bạn có bất bình với anh bếp vì món bò tái chín quá thì bạn bảo lý trí của bạn cứ ngồi trong phòng làm việc của nó, để bạn lại hỏi ý kiến nó.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.
