Mỗi buổi sáng cuối tuần không còn có ai chịu trận chung cái tội ngủ dậy trễ, tranh luận về một bộ phim hấp dẫn hay cùng vào siêu thị mua và chia sẽ những món "bí kíp" làm đẹp của con gái.Tôi nhận ra một điều rằng, dù là ai nếu bạn tự tin với những gì mình đang cóMột lần nọ, chị Da đỏng đảnh nói với Cục Ghét:Đừng bao giờ nghĩ rằng mình là người không có khả năng sáng tạo.Hôm nay lên mạng thấy blog anh ấy để hình ai không biết, nguyên một đám con gái tự nhiên có cái mặt gã thò vào, vô duyên, đáng ghét! Mà sao lại phải bực chứ, mình đâu là gì của anh ta nữa… Nhưng lỡ gã có ý gì với một trong bọn họ thì sao nhỉ, trời ơi, nghĩ đến đó là… nhưng đó không phải là ý của mình sao? Chẳng phải mình muốn vậy sao, chắc mình điên mất!!!Chíp im lặng, suy ngẫm lời nói của vị ni cô tốt bụng.Cái ngày chị chuẩn bị lên đường, tôi nghĩ mình hẳn phải thấy vui sướng lắm vì sắp được tự do và từ nay sẽ được "làm vua một cõi", sẽ không bị ai chiếm bàn học, chiếm máy tính hay giành ăn những món ngon của mẹ nữa và nhất là có thể ngủ thật đã giấc mỗi buổi tối mà không sợ bị ai phá bỉnh.Một mình ta tìm ta giữa đời.Mẹ Chíp thường nói: “Mày cứ như vậy sau này sẽ khỗ lắm đấy con ạ!”."Sao mặt cô nhìn giống con nít vậy ạ?" - cô bé ngây thơ hỏi.