Khi kíp làm đêm tới, thấy con số, họ hỏi nghĩa gì vậy.- Dạ, ai cũng muốn như vậy hết.Không có nụ cười đó, Maurice Chevalier có lẽ còn đóng bàn ghế ở Paris như ông thân và anh em ông.Và cứ mỗi ngày mỗi tiến như vậy.Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc.Tôi ngạc nhiên lắm, hỏi: - Tại sao? Tại sao vậy? - Vì nó nóng quá, rờ tới, cháy tay đi.Tên chị là "Marie rửa chén" vì hồi mới vô làm, người ta để chị rửa chén.Sau cùng, được lòng quý mến của bà ta chẳng vô cùng thú hơn là làm cho bà ta tức giận mà tự ái sao.Thiệt vậy, trong gần một phần tư thế kỷ, bà Lincoln rút dần mạch sống của đời ông bằng cách khích bác, gây lộn, giày vò, đay nghiến ông.Buổi học sau, "tội nhân" đó đứng dậy, nhìn thẳng vào các bạn, đọc lớn tiếng những lời chửi đó của họ.