– Mathon vừa nói, vừa cầm lên một đoạn dây thừng đã thắt thành gút.Một hôm, bà ấy tìm đến tôi và vay một số vàng để cho con trai bà góp vốn làm ăn chung với một người chủ đoàn lữ hành.Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn.Con ngựa vẫn chạy băng băng trên con đường quen thuộc, còn Rodan, anh không thể nghĩ gì khác ngoài những dự định về năm mươi đồng tiền vàng đó.Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc.- Điều đó là hẳn nhiên.- Mỗi người đều có một vị trí riêng, và công việc hẳn nhiên không chỉ dành cho người nô lệ.- Còn tại sao nữa? Đó là vì khi tôi tỉnh mộng và nhớ ra cái túi của mình đang lép xẹp, thì cảm giác bất mãn chợt ùa đến vây bọc lấy tôi.Tất nhiên, tôi sẵn sàng cho anh ta vay tiền.Vì vậy, nếu chồng chị ấy ngỏ lời vay tiền, tôi sẽ hỏi anh ấy sử dụng số tiền này như thế nào?