Mà không hay và cũng chẳng để giải trí thì viết làm gì.Chả muốn xin lỗi độc giả nữa.Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả.Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó.Và họ còn phải chui vào những chỗ bẩn thỉu hơn những bãi rác bẩn thỉu nữa.Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng.Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức.Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm.Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào.Hắn cũng đang không cảm nhận được.
