Tôi không bao giờ quên câu chuyện có thực về một cậu bé xuất thân nghèo khổ trong một khu ngoại ô San Francisco và có những mục tiêu mà ai cũng cho là không thể thực hiện, chỉ trừ bản thân cậu.Nhưng điều quan trọng hơn, có lẽ chúng ta phải tự hỏi mình.Ý thức rõ ràng bước khó nhất để thành đạt một điều gì là có một quyết tâm thực sự ,một quyết định thực sự.Chúng tôi gặp một ông già ngủ trên sàn một phòng tắm không có cửa, trên mình đắp những quần áo cũ ông nhặt được ở các thùng rác.Sức mạnh này chính là điểm tạo khác biệt duy nhất đã khiến tôi thay đổi từ tình trạng cảm thấy hoàn toàn cô đơn và vô nghĩa sang tình cảm biết ơn đời vì đã cho tôi cơ hội mới để cống hiến chút gì cho hàng triệu người trên khắp thế giới.Mọi cảm giác của chúng ta đều là kết quả của cách chúng ta vận dụng thân thể.Cháu bốn tuổi, chú muốn hỏi gì cháu?"Hãy đọc sách, xem phim, coi kịch, nghe băng, tham dự hội thảo, nói chuyện với người khác và có những ý tưởng mới.Tiền là một nguồn gốc mãnh liệt tạo ra đau khổ cũng như vui sướng trong xã hội chúng ta.Ở đây tôi muốn mách cho bạn điều này: Cái quan trọng không phải là biết ngay từ đầu phải làm cách nào để đi đến kết quả.
