Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi.Ừ, đúng rồi, con dẫn các em đi mua…Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.Biết chỉ để biết mà thôi.Họ nỗ lực vì điều đó.Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Dù mẹ không bay, không bay đâu.Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ.Bạn không muốn cãi lại.