Năm 1970, tôi 20 tuổi.Nhằm chuẩn bị kĩ càng hơn cho bạn để đón lấy “ cuộc oanh tạc” khi nó sảy ra, tôi muốn chia sẽ với bạn một câu chuyện thú vị này.Ông là một học sinh nghèo thích chơi với bộ sưu tập lớn các chú lính đồ chơi của mình.Nếu ta tiếp tục phân tích tính huống này và nghĩ thế nào để ta có thể vượt qua nó thì tính huống này trở thành thử thách.Từ đó, anh đã học được một bài học lớn nhất trong đời , đó là nếu ngay cả những người trong gia đình cũng làm anh tổn thương, anh chỉ còn cách duy nhất là dựa vào chính bản thân mình.Trước tiên ,hao phải được ép kĩ trước khi ta có thể lấy được tinh dầu của nó.Có bao giờ bạn thấy 1 viên kim cuơng ở dạng thô chưa?Tôi dám chắc là bây giờ có đặt các viên kim cuơng chưa được cắt gọt ở ngay trước mặt nhiều người trong chúng ta cũng không nhận ra đó là kim cuơng.Nếu không có cách nào, cớ gì phải lo lắng”.“Từ một con người chỉ có thể bò lê bò lết như một con chó và ăn xin trên đường, bằng sự làm việc cật lức của mình, tôi đã trở thành một phép lạ ở Đài Loan.Giá trị của sự thất bại giờ bắt đầu được nhiều tổ chức có tư tưởng tiến bộ đánh giá cao hơn .