Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết).Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào.Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.có đứa nói bệnh viện này chữa cho bộ đội rồi mới đến lượt dânTôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn.Chắc là có những đôi mắt du lịch nhìn ra xa xăm.Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che.Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều.Trong công viên thì toàn ma cô.Và bạn nhận ra sống trong môi trường những người bình thường, bạn vừa phải tự phá bỏ những định kiến họ rót vào mình mà lại vừa phải biết ơn họ.
