Nói cho cùng, đây chính là chủ đề của cả cuốn sách.Cảm giác mình không làm được điều mà lẽ ra mình phải làm được.Tôi đã nhiều năm tìm hiểu những con người mà tôi coi là những bậc thầy trong lãnh vực chuyên môn của họ, và lãnh vực sức khoẻ thể chất và sự dẻo dai là một tiêu điểm quan trọng đối với cuộc đời của tôi trong suốt một thập niên.Điều gì làm cho một người xuất thân từ những hoàn cảnh tốt đẹp lại hành động một cách man rợ mà không hề hối hận, đang khi một người khác lại dám hi sinh tính mạng mình vì những người hoàn toàn xa lạ? Điều gì tạo nên một anh hùng, một tên đê tiện, một tội phạm, hay một con người cống hiến? Điều gì tạo khác biệt giữa các hành động của con người? Suốt đời tôi không ngừng đi tìm câu trả lời cho những câu hỏi này.Viết liền không nghĩ bất cứ lúc nào.Và ông lý luận trong cuộc sống hàng ngày, thời gian thì tương đối tùy theo cách suy nghĩ của bạn.mắt tôi bổng trào lệ khi tôi tạ ơn Thượng Đế đã ban cho tôi giây phút hạnh phúc này.Có thể có những giá trị nhưng lại không cảm thấy mình sống những giá trị ấy không? Bạn có thể có những hệ thống giá trị rất lớn để hướng dẫn cuộc đời bạn nhưng vẫn cảm thấy không hạnh phúc.Khi những học viên (thành viên của băng tội phạm) được hỏi tại sao chúng có thể giết một người, chúng đọc ra vanh vách một tràng 37 lý do, trong đó có những lý do sau đây làm tôi giật mình: Nếu có ai nhìn tôi ra vẻ giỡn chơi, nếu có ai hỏi tôi ở đâu, xin tôi một đồng, nếu có ai đi đứng buồn cười, nếu có ai đụng vào miếng bánh tôi đang cầm, nếu có ai cắt tóc tôi xấu.Lúc đó thay vì hỏi, "Làm sao quân Đức quốc xã có thể ghê tỏm, mất nhân tính đến thế? Làm sao Thượng Đế có thể làm ra một điều tàn ác đến thế? Tại sao Thượng Đế đã để chuyện này xảy đến với tôi? Stanislavsky Lech đã hỏi một câu hỏi hoàn toàn khác.