Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời.Nên không ai có lỗi.Con đường quanh sân vận động Mỹ Đình rộng và xanh, khá yên bình.Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Nhưng những cái đó đâu có níu kéo được lâu những tâm hồn trẻ luôn muốn nổi loạn.Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.Hư vô và dục vọng, em giết một cái thì cái còn lại sẽ tự tử theo.Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại.