Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục.Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi.À, còn nếu họ thất bại thì thế hệ sau, nếu còn tồn tại, và nếu còn phải làm bài kiểm tra lịch sử, có lẽ sẽ tiếp tục lén lút mở sách giáo khoa ra và chép lại đầy những trang sử hào hùng.Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng.Chúng tôi vào thang máy và đi lên.Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp.Cái giấc mơ nó mất đi thì thôi.Độ này, bố hay nhường.Lúc đó, liệu nó đã đủ thông minh để hiểu chưa? Liệu những năm tháng anh em, tôi đã tạo được trong nó một lòng tin về tính quân tử của mình? Khi mà tôi luôn bị hiểu lầm.Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.
