Một giáo sư Việt văn có một nghệ thuật giảng bài rất khả quan, không nắm giữ tinh thần bạn trai khỏi chia trí luôn hai tiếng giờ khi ông bàn về thuật hành văn của Phạm Quỳnh, ngòi bút thơ của Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu.Còn cái tật đi khoe nữa.Mà rủi đ êm hôm có việc gì cần bắt các cháu thức thì ban ngày chúng ngáp ngược ngáp xuôi.Nhưng sau khi tình yêu đã đến cho đôi trai tài gái sắc ấy, nó bỗng bị bóng ma chia ly hăm dọa.Sao lại thích một thứ tình yêu háo sắc, ích kỷ thoát thoai bởi một quả tim hì hợm.Sự thánh thiện của lương tâm nên họ đầu hàng cuộc đời.Tình tự nhiên có, nó mạnh như vũ bảo.Đó đây khắp thế giới thần duy vật đã ngự trị, đã tiêm nhiễm trong từng đường gân thớ thịt người thời đại óc đ ài các.Mẹ giận cha bỏ cơm trưa gói đồ ra đi không biết chừng nào trở lại.Lý tưởng của sống là dùng mọi phương thế để sung sướng dù trên xương máu kẻ khác.