Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó.Còn sau khoái cảm của hạnh phúc là nhẹ nhõm.Bạn mơ cái gì đó về bóng đá, cái này thì bình thường.Nhưng sao lòng tôi không hồi hộp, mong chờ.Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang).Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu.Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ.Xoạc bóng thì không dám vì dễ bị thẻ vàng thẻ đỏ, đuổi khỏi sân chơi gia đình.Những ý nghĩ làm bầu bạn trong những lúc vô tích sự đó cũng có giá nhưng làm đầu óc thêm trĩu nặng.Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình.