Từng trang, từng trang…Trái tim tôi nó chả sai bao giờ.Khoảng cách vô hình.Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó.Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ.Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.Không quản lí chặt, nó dễ bị dụ dỗ làm bậy lắm.Có một lí do tôi không thích đi là tiền.Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết.Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc.
