ở trường, không có cuộc tranh biện nào mà tôi không có mặt.Không có nụ cười đó, Maurice Chevalier có lẽ còn đóng bàn ghế ở Paris như ông thân và anh em ông.Đàn bà trong ngày sinh nhật và những ngày kỷ niệm vui tươi của họ lắm.Khi tên Booth hạ sát ông bằng một viên đạn, ông không hay rằng người ta mới bắn ông, nhưng trong 23 năm trời, gần như mỗi ngày, ông được nếm "những trái cây chua chát của một duyên nợ đau khổ" như lời ông Herdon, người bạn ông đã nói.Sau khi theo học lớp giảng của chúng tôi, ông Duvernoy thay đổi chiến lược.Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy.Bạn nên ráng hiểu họ.Cái thói hay chỉ trích, trách mắng đã làm cho cha thành như vậy đó, thành một người cha gắt gỏng.Và đổi ngày đó lấy tấm giấy một trăm, y cũng không đổi.Lại không làm thương tổn lòng tự ái của người ta, cho người ta nhận thấy sự quan trọng của người ta và như vậy người ta sẽ vui lòng cộng tác với mình, không phản đối mình.