Tôi thấy xã hội này khổ và cần làm cho nó bớt khổ càng sớm càng tốt.Chúng lã chã nhảy dù xuống sách.Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.Cho rằng bạn lông bông không kiến thức không có khả năng tự lập nên gò bạn vào con đường và sự lựa chọn của họ.Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…Chẳng ai thua thiệt cả.Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi.Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại.Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác.