Tại sao vậy? Vì nó đã dạy cho ông biết an phận, cho biết rằng sức ông chịu được những cảnh đau đớn nhất đời, nó đã cho ông thấy lời này của thi sĩ John Milton là chí lý: "Đui không phải là khổ, không chịu được cảnh đui mới là khổ".Ta phải cám ơn và rán sửa mình chứ!".Do đó mà chúng tôi kí tên chung với nhau [2].Điều đó thì chắc chắn.Tôi còn mê mải với một lý tưởng đang giá gấp ngàn lần thể chất tôi.Ông dắt chúng đi chơi, kể chuyện cho chúng nghe, đùa với chúng, và viết bài thơ bất hủ "Giờ của con nít" để tả cảnh thân mật với trẻ.Nhưng tôi, tôi không ham đặc quyến đế vương ấy.Nhưng tôi đã để cho tinh thần hưu dưỡng và hết lo nghĩ.Sau đó họ đốt những kho bông và thuốc lá ở Richmond, lại đốt cả kho binh khí, rồi trốn khỏi châu thành, trong khi những ngọn lửa giữa đêm bốc ngụt trời.Tôi đành phải chiều cháu.