Bạn cho là lý tưởng quá, là ảo mộng quá không thi hành được sao? Không đâu.Nhờ câu văn đọc được trong sách của Thomas Carlyle mà chàng trở nên một y sĩ có danh nhất thời đó.Tôi đánh máy lại câu ấy rồi dán lên tấm kính che mưa trong xe tôi, để trong khi cầm lái, lúc nào tôi cũng phải ngó tới.Bạn không tin vậy ư? Được, xin bạn thí nghiệm đi.Tôi ước gì một bà cô của tôi - bà Edith - cũng dễ quên giận như Lincoln nhỉ! Bà và ông chồng tên là Frank sống tại mọt khu trại đdã cầm cố rồi.Về sau, viên đốc công thấy Sam vừa nhanh vừa khéo bèn cho anh một việc khác nhiều lương hơn.Khách đã tới cửa rồi, không sao thay kịp nữa.Không có một sinh vật nào ở miến ấy hết.Có đêm tôi đi đi lại lại trong phòng hằng giờ và muốn nhảy qua cửa sổ cho rồi đời".Khách ở tiệm nước ăn hai ổ bánh của tôi, rất lấy làm thích.
