Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt:Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả.Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó.Nott sẵn sàng hạ bất cứ chướng ngại vật nào trên đường mình đi.Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông.May mắn phải do mình tạo ra.Trong mấy năm qua không một ngày nào mà tôi lại không cố tìm ra cậu trong những gương mặt mà tôi nhìn thấy.- Có chắc là ông đang không nói dối ta không? Hay là ông đã nói với gã Sid - hiệp sĩ áo trắng cưỡi con bạch mã - về cái cây đó rồi!Nó giúp thắp lên một hy vọng mới trong chàng.