Tuy nhiên, tình hình này sẽ không thành hiện thực đối vối bạn nếu như bạn không có lòng khoan thứ.Đừng phán xét hay phân tích điều bạn quan sát được.Tình hình này có thể khởi đầu bằng một việc làm rất đơn giản, như hô hấp một cách hữu thức hay ngắm nhìn một đóa hoa chẳng hạn trong trạng thái cảnh giác cao độ, sao cho cùng lúc ấy không có sự vận hành phán xét của tâm trí .Gặp một người đang đói lòng và bạn đang có chút bánh, bạn sẵn lòng chia xẻ cho họ.Lúc ấy, cái Tôi giả lập và bất hạnh vốn ưa thích cảm giác khốn khổ, bực dọc, hay hối tiếc cho chính nó có thể không tồn tại được nữa.Thế là cái quầng chứa nhóm đau khổ không muốn bạn phát hiện ra sự thực về nó.Điều này không có nghĩa là bạn không nên vạch ra kế hoạch.Cho nên nếu tập trung chú ý sâu vào cơ thể nội tại.Phần còn lại là thứ giống như là tần số rung động chứ không phải là các hạt vật chất rắn chắc, rất giống một nốt nhạc.Không phản kháng không nhất thiết có nghĩa là không làm gì cả.
