Vị ni cô nhìn Chíp bằng một ánh mắt trìu mến, ánh mắt đó mang lại cho Chíp có một cảm giác thật dễ chịu và gần gũi.“Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ.Chip nhớ lại hồi năm ngoái, có lần Chip bị bạn bè bắt nạt, ba Chip nhiều lần đích thân lên tận trường để kiến nghị thầy cô và ban giám hiệu mặc dù lịch công việc của ông luôn dày đặc.Hình như… đúng vậy, cô vô tình đi ngang qua nơi mà cô và anh vẫn thường hẹn hò với bao kỷ niệm buồn vui, quá khứ tràn về, những lời nồng ấm của anh, những cái ôm xiết không muốn rời, những nụ hôn cháy bỏng, đột nhiên lòng cô thắt lại, nước mắt từ hai khoé mi tuông trào, cô khóc, khóc như chưa từng được khóc.Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ:Không ăn không uống, hai ngày sau, chú voi già đáng thương trút hơi thở cuối cùng.Những chiếc ghế đôi nhìn ra biển, với từng đợt sóng rì rào dưới chân, mùi biển, gió biển không đâu có thể cảm nhận được rõ ràng cái “chất biển” đầy lãng mạn bằng nơi đây.Lấy hy vọng chuộc những trắc trở bạn sẽ lời được hạnh phúc.Quán hôm nay trở nên đông lạ thường, mà cũng phải, mùa Valentine mà.Nhưng vào thời điểm này thì không còn tiệm nào mở cửa nữa.
