Đa số mọi người đều lựa chọn lối chơi nhỏ.Tuy nhiên khi đã kiếm ra tiền rồi thì nỗi sợ hãi của chúng ta lại biến thành: “Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đánh mất những thứ tôi đã có?”, hoặc “mọi người đều muốn thứ tôi đang có”, hoặc “tôi là con bò mộng cho sở thuế làm thịt đây”.Cuối cùng tôi cũng nhận thấy có thể - chỉ có thể thôi - tôi đã sống một cách vô thức theo công thức thu nhập lên-và-xuống của cha tôi.Tôi bắt đầu bán những dụng cụ có hình giầy đó cho các cửa hàng thể thao.Số tiền không quan trọng bằng thói quen của bạn.Người nghèo biện hộ: “Làm sao mà tôi có thể suy nghĩ về ngày mai, khi tiền của tôi chỉ vừa đủ để tồn tại ngày hôm nay?”.Người nghèo muốn trở nên giàu có.Và bởi vì luôn nhìn thấy trở ngại, họ thường không sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm.Một số thì tiêu xài như điên bởi vì “bạn có thể dễ dàng mất hết tiền bạc, vậy hãy tận hưởng nó khi bạn còn có thể”.Họ chọn sự thỏa mãn nhất thời, chứ không phải sự cân đối tài chính dài hạn.