Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng.Vừa nãy bác bảo hôm nay phạt cháu không được về.Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách.Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông.Tôi cũng không định tả cảnh sở thú.Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt.Và lại thấy quyển sách bị xé.Mà thản bởi vì lòng cần thản.Những hình ảnh đã nguội.