Dường như hầu hết mọi người đều cần phải trải nghiệm vô vàn khổ đau, thì họ mới buông bỏ được sự phản kháng để chấp nhận cái đang là – lúc ấy họ mới có lòng khoan dung.Không còn gì sót lại cho mơ mộng, cho nghĩ suy, cho tưởng nhớ, cho dự kiến.Nếu bạn biết chỗ nhìn, bạn sẽ thấy nó ở khắp nơi.Bạn tin rằng bạn chính là tâm trí của bạn.Tâm trí cốt yếu là một cỗ máy phục vụ cho sự tồn tại.Hãy lợi dụng nó để tỏ ngộ.Bạn giữ cho nỗi bất hạnh của mình tồn tại bằng cách hiến tặng cho nó thời gian.Bạn nghĩ rằng chú ý của bạn đang trụ ở khoảnh khắc hiện tại trong khi nó hoàn toàn bị tước đoạt bởi thời gian.Nếu tình hình này xảy ra cho bạn, thì sự đồng tính sẽ là chướng ngại lớn lao.Tình hình này rất giống như một chi tiết bị rứt xé khỏi cơ thể bạn vậy.