Mỗi nhà bán da đều có người thay mặt mang mẫu hàng lại.Tôi ở tại một vùng ngoại ô kế cận Nữu Ước.Người đó được làm chủ gian hàng có chi lạ? Hai người bán hàng kia sẽ làm phụ suốt đời.Được như vậy thì ông có lợi là hàng của ông ở trên xe cất xuống mau và gởi đi cũng mau.Dù sao đi nữa, tôi tin rằng đọc câu chuyện sau này do James L.Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm.Hết thảy chúng ta ai cũng muốn như vậy.Loài người muốn gì? Bà ấy (nói rõ ràng từng tiếng, giọng quý phái): "Tôi được hân hạnh hầu chuyện Ngài nào đây?" Tôi: - "Bà không biết tôi đâu.Khi chúng ta biết rằng chúng ta đáng bị phạt, thì can đảm nhận lỗi trước ngay đi, chẳng hơn ư? Mình tự khiển trách mình chẳng hơn để người khác mắng mình ư?Ông viết: "Một hôm hay tin có một đoàn hướng đạo sắp đi qua châu u họp đại hội các hướng đạo sinh toàn cầu, tôi muốn cho một hướng đạo sinh của tôi dự cuộc đó.