Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình?Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành.Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.- Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.Anh đang hạnh phúc.Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất.Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo.Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài.Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại.Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.