Chàng làm việc miệt mài suốt đêm không ngơi nghỉ cứ như thể điều đó có ý nghĩa nhất trên đời bây giờ với chàng là tỉa cây vậy.Đêm nay chàng lại một lần nữa mơ về cảnh tượng cây bốn lá đang nhú mầm vươn mình lên cao.- Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch?Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt.Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy.Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối.-Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu.Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max.Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi.Chúng phủ xuống con đường mà Nott đang phi ngựa về thành lẫn chỗ mụ phù thủy Morgana nham hiểm.